Lúc ra về, Trâm khoác vai Mai, giọng điệu hơi trách móc:
- Lần sau mày đừng làm như thế nữa.
Mai chưa hiểu bạn mình nói gì. Và vì Trâm có vẻ cũng hơi không vui nên Mai càng tự hỏi khi nãy bản thân đã làm chuyện gì quá đáng khiến Trâm khó chịu ư?
- Ý mày là việc tao đẩy mày vào Tùng Anh Nguyễn á?
- Không, ý tao là mày đừng đẩy tao cộc đầu vào nó như thế nữa, đau vãi chưởng luôn.
Trâm xoa xoa tay lên đầu mình, thấy vẫn còn hơi đau. Còn Mai nhếch mép nở nụ cười nguy hiểm dần mất nhân tính, tức là lần sau cứ tiếp tục đẩy như vậy nhưng nhẹ nhàng hơn chứ gì.
- Con nhỏ tâm cơ này, đã nghiện còn ngại.
Trâm dang tay đánh vào mông Mai, ý muốn truyền tải rằng là nói bé bé thôi, đã nói đúng còn nói rõ to.
Hai đứa không có kế hoạch gì tiếp theo, định về thẳng nhà luôn cho đến khi thằng Linh hô hào kêu gọi mọi người trong lớp đi ăn mừng chiến thắng:
- Anh em đi ăn đi! Đói quá!
Hôm nay lớp đến cổ vũ cũng đông đông, từ đầu năm tới giờ lại chưa có dịp đi ăn nào với nhau, Linh vì ham vui nên Linh mời, ai đi thích thì đi. Được cái là 12D7 học thì dốt nhưng ham hố bay nhảy, toàn những dân chơi máu mặt, nên tuy chưa thân thiết lắm nhưng mọi người vẫn tham gia, hưởng ứng nhiệt tình. Trâm cũng thích, nhưng con Mai cực kì thích hơn nữa, bảo là muốn giải sầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-quat-da-xay/3595622/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.