Trâm's POV
Kim Ngọc Trâm, tên tôi đấy. Tên tôi được đặt dựa trên loài hoa Ngọc Trâm. Nghe rõ lãng mạn, yêu kiều, nữ tính, đằm thắm, bay bổng, thế mà cái tên ấy lại trở nên chanh chua hơn bao giờ hết khi chúng nó trêu tôi là "kim châm". Tên tôi chính xác là Kim Trâm, "Trâm" trong "trâm anh thế phiệt" chứ không phải kim châm hay là nấm kim châm để thả lẩu đâu đấy.
Hoa Ngọc Trâm còn được gọi là hoa Anh Thảo.
Năm lớp 8 có một thằng học cùng lớp tên là Nguyễn Tùng Anh, nó là điển hình của những đứa hay trêu chọc tôi bằng cái tên ấy, lúc nào cũng "Kim Trâm bị kim đâm". Tôi tức nhưng không làm gì được.
Thằng đấy trong mắt tôi vừa nghịch, vừa vô duyên, lại còn mất dạy, xấu tính xấu cả nết, suốt ngày cướp đồ ăn của bạn. Trong khi đó tôi vừa ngu, vừa hiền, vừa ba ngơ nên toàn bị nó ức hiếp, hết túm tóc thì đến véo má.
Tôi tự tin mình chăm chỉ, còn thằng đấy thì lười như hủi. Hôm nào đến lớp nó cũng cướp vở tôi để chép bài tập, tôi ghét nó dã man.
Tôi thích đồ ăn liên quan đến việt quất, ví dụ như oreo kem lạnh việt quất, trà sữa việt quất, nước chanh việt quất, soda việt quất, bánh kẹo cũng liên quan đến việt quất. Thằng đấy cũng thế, cho nên mỗi lần mang đồ ăn vào lớp, tôi phải giấu nhẹm đi nếu không là nó sẽ trấn lột bằng hết.
Thấy chưa, vô duyên không?
Vô duyên thế thì ai mà thích được nó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-quat-da-xay/3595608/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.