Chàng trai trẻ vuốt gương mặt trắng trẻo vẻ mệt mỏi, căng mắt nhìn những mốc đánh dấu trên bản đồ điện thoại. Bên cạnh anh, cô gái mảnh mai ngó nghiêng trong lo lắng, nước da xanh xao càng thêm nhợt nhạt khi họ đã đi một chặng đường dài mà vẫn chưa đến được đích.
– Anh Huy, anh chắc đúng đường không? Tôi thấy chỗ này cứ sao sao ấy!
– Đúng mà nhỉ? Tôi đánh dấu trên Google Maps đường hoàng.
– Anh thử gọi cho bên đại lý chưa?
– Không gọi được! – Gia Huy lắc đầu, chỉ tay vào vạch sóng đánh dấu X.
– Ê này…
– Hả? Sao thế, Phương?
Lan Phương túm vai Gia Huy lay mạnh, chỉ tay về hàng cây phía trước.
– Tôi thấy có người đi qua. Hay lại gần hỏi thử?
– Cô chắc không? Tôi không thấy ai cả!
– Thì… thử mới biết. Tại chúng ta đang bị lạc…
Gia Huy tắt màn hình điện thoại, cùng Lan Phương đi tới vị trí cô chỉ tay. Họ đứng đó quan sát một hồi, còn bạo dạn đánh tiếng nhưng lại không thấy ai đáp lời. Càng đi sâu vào trong, cả hai càng cảm thấy không khí u ám, nặng nề đến khó chịu. Cây cối ở đây trông không được tươi xanh như lúc mới vào.
– Ê, người đó kìa! – Lan Phương thì thầm, tiếp tục chỉ tay.
Lần này, Gia Huy thấy đúng là có người thật, nhưng ngoại hình của ông ta trông kỳ dị. Hôm nay trời không mưa, vậy mà áo của ông ta ướt sũng, đôi ủng còn vướng cả rong rêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-ma-tan-luc/3254356/quyen-3-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.