Thanh Nhài đêm hôm ấy lên cơn sốt cao, cả người giật đùng đùng. Ông Thanh Tùng lo lắng nên gọi cấp cứu đưa cô đi bệnh viện, và Khải nhận trông vợ chưa cưới đêm đầu tiên. Bà nội muốn đi nhưng ông Thanh Tùng và chú út khuyên bà nên ở nhà vì sức khỏe của bà không đủ để thức trắng cả đêm.
Ông Thanh Tùng xuống phụ vợ trông con gái trong lúc bà Thu Hiền nấu bữa tối, để dành một cặp lồng lát chú út mang vào viện. Bà nội thẫn thờ ngồi trên giường, tay ôm một cái mề đay vàng, miệng lẩm nhẩm mấy câu khó hiểu. Chú út mang cháo nóng vào cho mẹ, động viên mẹ chịu khó ăn uống. Bà nội già cả rồi, nay chứng kiến chuyện kinh hoàng trước mắt, tâm trí không yên nổi.
– Mẹ, mẹ ăn chút đi! Lát con vô viện coi chị tư thế nào rồi con báo mẹ ha!
– Út, con đỡ mẹ việc này nha?
Bà nội đặt vào tay chú út chiếc vòng cổ mề đay. Trước giờ, chú út chưa từng thấy chiếc vòng cổ này, càng chưa từng thấy mẹ đeo.
– Chi đây mẹ?
– Lâu lắm rồi, đợt mẹ ra ngoài Bắc tìm thầy hỏi về nó mà ổng không giải nghĩa được mấy, chỉ kêu để trong nhà thôi. Con cất lên gác xép giùm mẹ! Lát xuống nhà dặn anh ba khóa cửa gác xép cẩn thận, sau này không được vứt đồ chi của mẹ nghe con!
Chú út vẫn ngẩn người, chưa hiểu sao đột nhiên mẹ lại muốn cất chiếc vòng cổ. Nhưng vốn ngoan ngoãn, chú út nghe lời bà nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-ma-tan-luc/3254354/quyen-3-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.