Hơn một năm trước, khi Minh Hưng đang học đại học năm cuối thì Ngọc Ly học năm hai, cùng chuyên ngành. Lần đầu tiên nhìn thấy Ngọc Ly trong một buổi giao lưu giữa khóa trên và khóa dưới, anh ta đã sững sờ trước vẻ đẹp của cô.
Giữa bao nhiêu cô gái ăn mặc, chải chuốt, tóc không uốn thì ép, nhuộm đủ thứ màu thì Ngọc Ly đúng là một bông hoa lạ. Một bông hoa đồng nội dịu dàng đến mức đốn gục mọi trái tim. Cô có khuôn mặt trái xoan trắng trẻo, làn da hồng hào, mịn màng, khỏe mạnh. Đôi mắt to đen lánh, loang loáng ánh nước. Khi Ngọc Ly mỉm cười còn lộ ra lúm đồng tiền duyên dáng. Nhưng điều đặc biệt nhất của Ngọc Ly chính là mái tóc dài ngang hông, đen mượt mà.
Cố tình kiếm cớ để đến gần Ngọc Ly, anh ta càng choáng váng hơn. Nếu nhìn từ xa chỉ thấy mái tóc dài đen mềm mượt như suối tơ, thì khi đến gần, có thể ngửi thấy cả hương thơm dịu dàng vô cùng mê hoặc. Là mùi hương của bồ kết, hương nhu và những loại cây cỏ khác. Mái tóc của cô trở nên vô cùng nổi bật giữa những mái tóc toàn hóa chất. Có cậu sinh viên cả đời học văn không quá 5 điểm mà nhìn mái tóc dài mượt mà, thơm dịu dàng của Ngọc Ly cũng làm được cả một bài thơ. Cậu ta còn ví mỗi sợi tóc của Ngọc Ly như một sợi tơ tình buộc chặt trái tim mình.
Minh Hưng không làm mấy trò sến sẩm nhảm nhí ấy, anh ta trước giờ luôn được các cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-ma-tan-luc/3254302/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.