Chương 87: Phong Trận Sư
Sau khi lên tiếng châm chọc tộc trưởng Sơn Việt nhưng không thấy hắn đáp lời, Lê thị càng thêm tức giận, nàng lớn tiếng:
"Lũ người các ngươi bản lĩnh thì có hạn nhưng tham vọng lại có thừa. Vừa nghe thủ lĩnh bách tộc xuất thế, cả đám như chó gặp phân, nhao nhao táp lấy táp để. Bây giờ lại nói chuyện đạo lý. Ta khinh!"
"Lê thị! Ngươi ăn nói cho cẩn thận! Hôm nay bọn ta tập hợp ở đây không phải để ngươi chửi mắng. Nếu thấy không thể ngậm miệng chó của ngươi lại, mời ngươi cút đi cho. Thiếu ngươi cũng không ảnh hưởng đến đại cục" Hoàng Nhân gay gắt hạ lệnh đuổi khách.
- Được! được! được!" Lê thị nói liền ba tiếng được, "Ta sẽ nhớ kỹ ngày hôm nay. Hoàng Nhân ngươi có gan thì đụng đến Mân Việt, tộc ta rửa cổ xin chờ. Thử xem các ngươi có bản lĩnh gì" nói rồi nàng liền muốn rời đi, nhưng chưa kịp cất bước đã có tiếng gọi lại.
" Lê tộc trưởng xin dừng bước, oan có đầu nợ có chủ, chuyện ai làm người đó sẽ chịu. Ta cũng không để kẻ nào muốn làm gì thì làm đâu. Nhưng hôm nay có điều quan trọng hơn cần bàn, ngươi hãy nể mặt ta mà ở lại được chứ?"
Không để Lê thị kịp phản ứng, người vừa lên tiếng hướng về phía Hoàng Nhân:
"Hoàng tộc trưởng, khách đến không nên đuổi, huống hồ việc này cũng không phải một nhà các ngươi làm chủ. Nếu thiếu Mân Việt thì Điền Việt chúng ta cũng xin rút lui".
Hoàng Nhân trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-linh/3724480/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.