🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Gia đình Tuấn rộng lượng không trách cứ thật sự khiến tôi cảm động đến rơi nước mắt, trước khi bà về tôi còn ôm chầm mẹ Tuấn mà khóc nấc lên. Bà đang lo lắng cho con trai nhưng đối với tôi là lại ôn nhu ôm tôi vào lòng, cám cảnh sống chung với mẹ chồng từ đây đã xóa nhòa trong tư tưởng của tôi. Tôi không còn sợ bà nữa, nếu có cơ hội một lần nữa chắc chắn tôi sẽ nguyện được làm con dâu của bà.



...Những ngày kế tiếp hai bác và ba tôi ngày nào cũng vào xem coi tình hình sức khỏe và đem cơm cho tôi, thế nhưng chỉ nhận lại nỗi buồn là Tuấn vẫn nằm im đó chẳng hề có dấu hiệu tỉnh lại…



-Thằng Tuấn vẫn không có động tĩnh gì hả Hằng?



-Dạ. Vẫn chưa ạ?



-Khổ thân thằng nhỏ, nhưng thôi người tốt chắc chắn sẽ không sau đâu con. À mà con cũng giữ sức khỏe nhé, mới mấy hôm nhưng gầy hẳn ra rồi. Thằng Tuấn nó mà tỉnh lại thấy con thế này nó lại không vui.



-Dạ con cảm ơn bác.



Ngồi bên cạnh, khi ba mẹ Tuấn lại đã về. Tôi đưa muỗng cơm lên miệng nuốt vội cho qua cơn đói. Thế nhưng vừa ăn trôi xuống miệng thì tôi lại buồn, vì chẳng biết đến khi nào Tuấn mới ngồi dậy, nói nói cười cười với tôi như trước nữa.



Nuốt xong muỗng cơm, tôi cầm tay Tuấn, đang xen trong bàn tay to lớn ấy là bàn tay nhỏ của tôi. Rồi mắt tôi chợt nhòa đi, tôi nhìn Tuấn huyên thuyên chỉ mình ênh



-Mấy hôm rồi Tuấn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-lai-nhan-duyen-cung-anh/3728980/chuong-66.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Viết Lại Nhân Duyên Cùng Anh
Chương 66
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.