Còn Tuấn Tuấn đứng đó, chỉ nhìn tôi rồi dõng dạc hỏi lại một câu
-Tôi và Quyên có tình cảm hay không? Hằng không quan tâm thật sao?
Tôi? Tôi khựng người nhìn Tuấn, trong lòng đè nén nỗi xót xa đang tràn ngập trong lòng mình, không hiểu sao tôi có chút mất mát rồi cố quay đi, tôi dối lòng trả lời lại Tuấn
-Không quan tâm!
Tuấn nhìn tôi, đáy mắt có chút không đành lòng. Rồi đáp
-Ừ.
Tuấn trả lời xong câu này, mắt tôi cũng chợt nhòa đi rồi lặng lẽ rơi nước mắt, tin nhắn anh yêu em từ điện thoại của con Quyên, giờ phút đọc được tôi đã nhận ra mình nên giữ khoảng cách với Tuấn rồi.
Khoảnh khắc tôi đưa tay lên lau nước mắt và sụt sùi cánh mũi cho đỡ bị nghẹt, thì không ngờ biểu cảm của tôi đã lọt vào ánh mắt của con Quyên. Nó nhanh miệng bật lại tôi
-Ủa sao lại khóc, chị nói chị không có tình cảm với anh Tuấn mà, không có tình cảm mà nhìn anh Tuấn khóc à? Nực cười với chị ghê ý. Cứ muốn chứng minh mình trong sạch nhưng lại để lộ ra bản chất nhơ nhuốc của mình kia kìa haha vậy thì những lời tôi nói là đúng mà chị nhỉ?
Con Quyên nói ra câu đó. phong bên cạnh liền nhìn nó gắt lên
-Đủ rồi đó Quyên , anh nghĩ em nên im miệng lại đi.
Quyên không phục liền nhìn anh hai mình hằn học đáp lại
-Đến giờ mà anh còn bênh nó à? Anh không thấy trước mặt anh nó còn ôm ấp bồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-lai-nhan-duyen-cung-anh/3728978/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.