-Này Hằng con suy nghĩ gì mà đứng đực ra đó vậy?
Nghe ba hỏi tôi bị giật mình liền vội đặt bình trà mà tôi mới vừa pha để ngay lên bàn, quay lại nhìn ba đang nhìn mình với ánh mắt hoài nghi, tôi lắp bắp giải thích
-Dạ con đâu có suy nghĩ gì đâu ba.
Ba tôi nhìn ra trước, ngó thấy Tuấn đang bên đó, dưới cái nắng của trời trưa chiếu xuống cả tấm áo ướt đẫm trên tấm lưng khi phụ mọi người khiêng mấy cây kèo gác lên. Bất giác ba lại nhìn sang tôi đang đứng tần ngần khóe miệng nở một nụ cười cực kỳ hài lòng. Ba nói
-Ba thấy thằng Tuấn nó được đấy. Đàn ông như nó khó kiếm lắm con?
Tôi nghe vậy liền tròn xoe mắt ngạc nhiên lên tiếng
-Ba nói vậy có ý gì vậy ba?
Ba ngồi xuống cất giọng ồn ồn
-Thì ba thấy hai đứa bây đứa nào cũng có tình ý với nhau hết rồi. Coi cất nhà xong xuôi rồi ba với ba mẹ thằng Tuấn tính chuyện cho.
-Ba, ba nói gì kì vậy? Con không muốn nghe nữa đâu nha?
Tôi đỏ mặt quay đi vờ định đem mấy cái ly đi rửa để thợ họ vào uống nước, thế mà chưa kịp đi đã nghe ba tôi nói vào
-Không tự dưng ba kêu thằng Tuấn đứng làm nhà cho mình đâu, có chủ ý hết đó. Hai đứa bây đứa nào cũng ngại làm tụi già này cũng đứng ngồi không yên.
Nói rồi tôi còn nghe rõ tiếng ba tôi thở dài. Tôi nghe xong cũng chẳng hiểu rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-lai-nhan-duyen-cung-anh/3728965/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.