Cả hai im lặng nhìn nhau, bầu không khí cũng gì thế mà trở nên căng thẳng hơn. Để xóa tan tôi liền hắng giọng cái rồi vờ cười cười trả lời
-hihi Có khi cưới về Tuấn lại hối hận không kịp ý chứ? Nên làm bạn là hợp lý bây giờ có thể thoải mái ngồi nói chuyện với nhau thế này này... À mà Tuấn hiện tại ở quận mấy? Nếu lên đó không tiện đường Tuấn cứ bỏ Hằng ở đâu đó trong khu vực Sài Gòn rồi Hằng tự bắt xe qua địa chỉ của Hằng cũng được.
Tuấn lúc này nhấp một ngụm cafe rồi nhìn tôi nghiêm túc
-Địa chỉ của Hằng ở nơi nào? Nếu tiện đường Tuấn chở tới chỗ luôn?
-Địa chỉ của Hằng đây nè?
Tôi vừa nói vừa đưa tay vào túi quần jean rút ra tờ giấy có ghi địa chỉ mà con bạn tôi nhắn cho tôi biết chỗ nó thuê phòng trọ giúp. Tuấn cầm rồi nhìn vào đó, sau đó nhìn sang tôi nói
-Chổ này Tuấn biết thôi để Tuấn chở cho.
-Có phiền Tuấn không đó?
-Chúng ta là bạn bè mà, ngại thì cho Tuấn số phone, hôm nào rảnh dẫn Tuấn đi cafê là được rồi.
-Ok nè!
Trao đổi số điện thoại của nhau xong,ngồi một lúc đã qua 1h trưa, tôi và Tuấn trả tiền quán xong là lại lên xe đi tiếp. Nhớ lúc trả tiền vì đã đi nhờ xe Tuấn nên tôi tranh trả nhưng Tuấn lại không cho. Cứ thế mà cho đến khi tôi lên tới Sài gòn và đặt chân vào phòng trọ mình ở cũng chẳng tốn một đồng nào cả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-lai-nhan-duyen-cung-anh/3728892/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.