-Cảm ơn em, nhưng lấy ai là quyền của anh. Anh thấy coi bộ em định làm má anh rồi đó?
-Ừ làm má cũng được miễn sao anh đừng lấy con quỷ kia là được?
-Em? Em ngang tàn vừa thôi nha Quyên? Ăn nói thế đó hả? Có tin anh đánh em cho em bỏ thói mất dạy đó không?
-Nè anh ngon đánh em đi, anh bị lú rồi, bị nó mê hoặc riết anh điên luôn rồi phải không?
Quyên nó cứ thách thức anh thế đó? Lại còn nói xấu và hỗn hào với anh Nên anh không nhịn được liền thẳng tay tát vào mặt nó cho nó bớt hống hách lại.
-Bốp!
-Thách nè? Em tưởng anh không dám đánh em à?
Anh vừa đánh xong là Quyên nó ôm mặt khóc bù lu bù loa lên
-Anh anh dám đánh tôi vậy hả?
-Sao lại không dám. Đánh cho em bỏ cái tật hỗn láo đó đi.
-Anh...anh ngon lắm. Tôi méc mẹ cho anh coi nè?
-Méc đi...thách mày méc đó.
Rồi nó khóc um lên nghe ồn nên mẹ từ trên lầu đi xuống.
Thấy con Quyên sưng mặt nên mẹ liền hỏi tội anh ngay…
Phong nói đến đây anh thở mạnh nên ngả đầu tựa vào ghế, đôi mày rậm châu lại kiểu rất mệt mỏi. Tôi ngồi bên cạnh cũng chỉ biết thở dài, nghe anh càng kể về sự phản đối của Quyên tôi lại càng thêm nản. Nhưng cũng thương Phong, vì tình yêu mà hai anh em gây nhau chắc anh cũng đau lòng lắm.
Tôi để anh ngồi đó rồi đi xuống pha cho anh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-lai-nhan-duyen-cung-anh/3728879/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.