Tito đứng bên cạnh giá vẽ của Inari, trên tay cậu cầm bảng màu, đôi mắt chưa từng rời khỏi những cử động của nàng. Trên tờ giấy trắng, những đường nét dần dần hiện ra, mái tóc dài đến thắt lưng, vầng trán cao dịu dàng, khuôn mặt mềm mại như nước. Chốc lát Inari lại ngẩng đầu lên nhìn về phía người đang ngồi làm mẫu cho mình, mỗi lần như vậy, Karla đều mỉm cười đáp lại nàng. Inari rất thích cô em gái này, từ nhỏ đến lớn bao quanh nàng chỉ có những người anh trai, chưa từng có bất kỳ một cô em gái nào thân thiết với nàng cả.
Khi đến đây, tránh xa nhịp sống xô bồ ở Hattusa làm tinh thần của nàng cũng thoải mái hơn nhiều. Ngoài những bận tâm nhỏ về gia tộc Hatti ra thì hầu như Inari rất dễ chịu, Zannanza tránh để nàng làm việc quá sức của mình. Nhưng anh cũng không cấm nàng tham gia vào công việc trị sự ở thành Kitzzwatna, chỉ yêu cầu nàng phải luôn nhớ nghỉ ngơi. Và hai người được giao trọng trách giám sát nàng không ai khác lại là Karla và Tito. Từ lần đầu tiên gặp Karla, Inari đã có cảm giác rất thân thuộc với cô bé, vì thế nàng đã tỏ ra rất phấn khích khi được ở cạnh cô bé cả ngày.
“Em chưa bao giờ rời khỏi thành Kitzzawatna để đi đến bất kỳ đâu sao?” Inari vừa đổi cây cọ trong tay điểm tô thêm vào đôi mắt của Karla trên bức vẽ vừa hỏi nàng ấy. Karla hơi giật mình vì câu hỏi đột ngột, rồi nàng cũng nhanh chóng trả lời: “Vâng, đúng là như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-lai-giac-mo-o-hattusa/2976826/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.