Thời gian dần trôi qua, mọi chuyện tưởng chừng như đã trở về quỹ đạo vốn có của nó. Nhưng ít ai biết rằng đó chỉ là khoảng lặng bình yên trước cơn giông tố sắp kéo đến. Hai năm lặng lẽ xoay chuyển, ru ngủ sự cảnh giác của con người ta!
“Tiểu thư! Hôm qua đại nhân Ilvani lại giao gấp đôi bài tập cho tôi rồi, trong lúc dạy học, thỉnh thoảng ngài ấy lại ngẩn người ra. Tiểu thư! Là đang nhớ đến người đấy! Tito bị giày vò sắp không chịu nổi nữa rồi ạ. Sợi thắt lưng người gửi về làm quà cho điện hạ, lúc đầu ngài ấy chẳng thèm để tâm, chỉ bảo anh Kikkuri cất vào tủ. Nhưng ngay ngày hôm sau, tôi lại thấy ngài ấy đeo sợi thắt lưng đó đến dự buổi nghị sự tại chính điện, khóe miệng rõ ràng là đang cười.
Còn nữa, tại sao người và anh trai lại giống nhau đến vậy ạ? Tuy ngài Harvey đã trở thành quan ngự y đứng đầu hoàng cung nhưng lại rất thích chạy ra ngoài. Đại tư tế Kaban và đại nhân Ilvani cũng rất khổ sở mỗi khi ngài ấy bỏ trốn, suốt ngày cứ phải chạy đi tìm...”
Người con gái uể oải buông lá thư xuống bàn, vừa vươn vai vừa bước đến gần khung cửa sổ, bước chân của nàng rất chậm, mái tóc đen dài chạm đất lay động theo sau. Thiếu nữ mười lăm tuổi, vẻ đẹp của nàng so với hai năm trước đã chín chắn và trưởng thành hơn rất nhiều. Nét yêu kiều tỏa ra từ khí chất ung dung tự tại, sự ngạo nghễ, bất cần và phóng khoáng, chỉ sau hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-lai-giac-mo-o-hattusa/2976801/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.