Đêm trăng 17 tháng 8 (âm lịch),đêm cuối cùng của Trung Thu năm nay.
Đêm mai mặt trăng chưa hẵn không tròn và đẹp, ánh trăng chưa hẵn không sáng và trong,...
Nhưng dòng sông thời gian chưa từng ngơi nghỉ thúc đẩy con người tiến về phía trước, nếu cứ mong lễ dài mong tết mãi thì may mắn lắm cũng sẽ bị sóng gió hất vào bờ cát, chịu cảnh mắc cạn nhìn dòng người, dòng đời đi xa,
Còn như không đủ may mắn, thì sẽ vùi lấp xuống đáy sông, vĩnh viễn chìm vào lịch sử.
Một lão nam trung niên tóc đà hoa râm ngồi trên một chiếc ghế gỗ công cộng, hai mắt ông lười biếng mở hờ nhìn dòng người ngược xuôi giữa phố phường đèn hoa nhộn nhịp.
“Lão đầu!”
- Đinh Ba bước đến từ hướng hàng đồ uống cách đó mươi bước chân, trong tay mang theo hai cốc sứ nóng bốc hơi nghi ngút.
Lão trung niên họ Cát thở dài rồi nặn cơ mặt ra một nụ cười yếu ớt, đưa hai tay gầy lên nhận lấy cốc đồ uống:
“Cảm ơn anh!”
“Cẩn thận nóng!” -Đinh Ba nhắc nhở.
“Cảm ơn anh, tôi không sao!”
- Ông lão cứ thế cầm chiếc cốc trong tay không uống, mặc cho sức nóng truyền qua thành cốc vào da thịt.
Đinh Ba nhìn thế có chút ngao ngán, nhưng cũng chẵng biết khuyên nhũ thế nào chỉ có thể rũa thầm:
“Lão đầu chết bầm!
Con bị mất tích còn sĩ không dám báo đội trị an, sợ bị Trương Khinh biết.
May mà tối hôm qua có người tốt bụng giúp đưa Hồng Hà đến chỗ thành vệ quân không thì con nhỏ phải lết bộ mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-hung-dien-nghia/571989/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.