Tối qua mưa gió tạt hiên,
Mái nhà giột nát liên miên tháng ngày.
Sáng dậy vác cuốc xem cây,
Ruộng xanh lúa tốt trời mây trong lành.
Chim chóc ríu rít chuyền cành,
Bầy trẻ đội nắng chân thành hát ca.
Than thân thuở trước lùi xa,
Đồng dao vang bóng chiều tà bình yên.
- -------------
(mốc thời gian,
timeskip 1 năm, hiện giờ là khoảng 1 năm sau khi Hoàng Hùng gặp Trương Giác.
Cuối năm âm lịch Quý Hợi, đầu năm dương lịch 184 sau công nguyên)
(P/s: 1 năm này định lái sang hành trình của Nguyễn Bảy nhưng cảm thấy làm vậy hơi loãng,
Thôi đợi xong vụ khăn vàng, Nguyễn Bảy về nước rồi dùng lối văn kể chuyện nhớ lại vậy)
Giờ Tỵ (9-11h sáng) là giờ nắng bắt đầu chiếu gắt.
Trừ những ngày thời tiết bất thường như mưa giông hoặc mây mù,
Nếu không thì bất kể là nam bắc hay tây đông, một năm 4 mùa luân chuyển hoặc 2 mùa đan xen,
Cứ đến cái giờ ấy là ông mặt trời nhất quyết phải tòi đầu ra mà tỏa ánh sáng ấm áp huy hoàng lên vạn vật trên đời,
Ngày lại qua ngày như thế,
Nuôi giữ sự sống và hy vọng trong mỗi sinh linh.
Bởi thế mới có câu
Sau cơn mưa, trời lại sáng.
“Lộc cộc, lộc cộc”
Trên một con đường làng thông thoáng thênh thang và tươm tất như vừa mới mở,
Một cặp sinh vật cao lớn mập mạp trùm áo tơi ngang gối đang thong thả nhấc 8 cái giò gân guốc lững thững đi qua từng bóng tre bóng trúc.
Chung na theo sau lưng một khung xe 3 bánh với nước sơn gỗ mới keng.
Bề mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-hung-dien-nghia/571945/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.