“…
Bác đã đi rồi sao, Bác ơi!
Mùa thu đang đẹp, nắng xanh trời
Miền Nam đang thắng, mơ ngày hội
Rước Bác vào thăm, thấy Bác cười!
…”
- Trích bài thơ “Bác ơi!” của Tố Hữu viết ngày 6-9-1969, in trong tập Ra Trận do Nhà Xuất Bản Văn Học vào năm 1972.
(P/s: chương này ra trễ mấy ngày)
- ---------
“Thiệu đệ!
Ta nghe nói đệ dự định đi Giao Châu nương nhờ Sĩ Uy Ngạn.
Đệ cần gì phải cố chấp như vậy đâu?
Một tên Tào Mạnh Đức mà thôi, cũng là Hàn Môn như chúng ta, huống hồ còn hèn kém hơn, từ đời cha đã phản tộc thay họ, đê hèn luồn cuối.
Hạng người này sao đáng để sợ.
Ta biết 8 chữ kia là đệ bị phường thất phu lỗ mãng ấy ép buộc mới phải nói ra.
Thiệu đệ an tâm chớ lo, ta đã nhờ cậy người đến Tế Nam bãi bình chuyện này.
Nghĩ đến họ Tào bị cảnh cáo, về sau cũng sẽ không dám làm điều càn quấy hại người.
Thiệu đệ nhận được tin này hãy suy xét lại.
Trung Nguyên trăm phế chờ hưng, thánh thượng anh minh thần vũ.
Đây chính là thời cơ góp công giúp nước, giành lấy vinh hiển cho cửa nhà, đem Hứa gia ta trở thành danh môn hào tộc, không cần sống dưới cái bóng của người khác nữa.
Hứa Tĩnh”
Hứa Thiệu đọc xong nội dung thư của Hứa Tĩnh liền đem cuốn tre nhét vào chậu đun củi nấu trà, xem như tận dụng giá trị cuối cùng.
Thư tín của Hứa Tĩnh đến trễ!
Hứa Thiệu hiện giờ đang ngồi thuyền, đã đến Trường Giang rồi.
Trong lúc chờ nước ấm, Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-hung-dien-nghia/571932/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.