Ngu Thư Niên đã dứt khoát ra quyết định, ba người đều nghe theo đúng luật không có bất kỳ phản đối nào, lần lượt đứng xếp hàng trước cửa sổ nhỏ của quầy thuê lều trại.
Cầm theo lều đã thuê, Bách Dịch Nhiên vẫn đang suy nghĩ nên làm gì tiếp theo.
Hai người ở chung một lều có phải không thoải mái lắm không?
Mặc dù có túi ngủ, không phải nằm trực tiếp trong lều.
Nhưng nếu ngủ mà ngáy thì không phải sẽ xấu hổ lắm sao?
Không đúng, không đúng…Phàn Thiên Vũ đã nói hắn không ngáy khi ngủ mà.
Nhưng Phàn Thiên Vũ hay nói phét lắm, lời nói không đáng tin chút nào.
Bây giờ phải làm sao đây, phải làm sao đây…
Phải, làm, sao đây!
Trên mặt Bách Dịch Nhiên không có cảm xúc gì, toàn thân phát ra một không khí u ám và hung ác, thoạt nhìn rất không dễ chọc. Thực tế, đầu óc hắn đầy dấu hỏi chấm, với các vấn đề phức tạp lẫn lộn chồng chéo lên nhau. Trong một khoảnh khắc, như có một dòng câu hỏi lướt qua trước mắt.
Với suy nghĩ như vậy, Bách Dịch Nhiên tự hỏi và tự trả lời, hầu như đã tự cãi lộn với chính mình.
"Bách Dịch Nhiên," Ngu Thư Niên nói: "Đến đây giúp tôi kéo cái vải bên kia."
"Được!"
Vứt mọi thứ đang cầm trên tay, Bách Dịch Nhiên ngay lập tức làm trống trơn đầu óc, không chút do dự đến bên cạnh Ngu Thư Niên.
Ngu Thư Niên nắm chặt tấm lót, ánh mắt mang chút hoài nghi, ý cười ẩn sâu trong đáy mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-cho-cau-nhung-bai-tho-ngot-ngao/3327996/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.