Bách Dịch Nhiên không giải thích nhiều, hỏi ngược lại, "Hôm nay không tới phòng tự học nữa à?" 
"Luôn tới phòng tự học thì không thú vị, người trẻ tuổi mà, phải có nhiều nhiệt huyết." Ngu Thư Niên cười, trích lại lời Bách Dịch Nhiên từng nói qua, "Tôi đến sân thể dục để cảm nhận một chút." 
Bách Dịch Nhiên cong đôi mắt, "Vậy cảm thấy thế nào? Có vui hơn phòng tự học không?" 
Ngu Thư Niên không nói gì, mở gói khăn giấy và đưa cho hắn. 
Mặc dù khi tập luyện, mọi người đều làm việc riêng của mình, không có tiếng kêu hò đồng loạt để cổ vũ, nhưng việc chạy quanh sân với sự im lặng cũng tạo ra một không khí sôi động. 
Bách Dịch Nhiên cảm ơn cậu và lấy khăn giấy lau mồ hôi, ngẩng đầu chống cổ, sờ gáy rồi nói: "Cậu xuống đây đi, nói chuyện như này mệt lắm." 
Khu vực khán giả có một bục cách đó khoảng bốn, năm mét. 
"Ừ." 
Bách Dịch Nhiên nhấp một miếng kem lớn, mắt nhắm lại vì lạnh. Khi thấy Ngu Thư Niên ra khỏi khán đài, hắn cũng nhặt cặp sách của mình lên và vô tư treo lên vai, chuẩn bị ra phía sau chờ. 
"Anh Bạch!" Phàn Thiên Vũ chạy tới, hớn hở nói, "Hôm nay chúng ta ra bên ngoài ăn đi, có một quán nướng mới mở ngay ngoài trường, ông Từ nói vị rất là ngon, quán mới mở còn đang có khuyến mãi, thế nào? Ăn ở căn tin trường tôi đã chán ngấy rồi." 
Bách Dịch Nhiên nói: "Không, tối nay không muốn ăn đồ nhiều dầu mỡ." 
"Không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-cho-cau-nhung-bai-tho-ngot-ngao/2773975/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.