Anh Xuân mười tám rồi, tôi còn cách mười tám tuổi rất xa, nghĩ đến bố, tôi muốn trưởng thành thật mau, nhớ đến anh Xuân, tôi cũng muốn trưởng thành thật mau.
— Nhật kí An Viên
Hôm sinh nhật Thẩm Hành Xuân trời mưa, mưa không lớn, mưa phùn tí tách, trời âm u, đã hơn 7h vẫn chưa sáng lắm.
Bà nội vừa dậy mở cửa đã thấy Lâm Hạo cầm ô sải bước từ cổng vào.
Đã qua mấy ngày, chút lo âu trong lòng Lâm Hạo ấy cũng vơi đi không ít, vả lại để mừng sinh nhật tuổi mười tám của Thẩm Hành Xuân, từ nửa tháng trước cậu đã đặt một bàn trên trấn với mấy anh em thân thiết, đều là những người thân thiết với Thẩm Hành Xuân, chỉ hai người họ là cùng thôn, nên hôm nay cậu phụ trách sang đưa nhân vật chính tới.
“Hạo Tử dậy sớm thế.” Bà đeo hai cái bao tay lên, đợi Lâm Hạo đi đến cửa thì vén rèm cho cậu. “Ăn chưa con?”
“Chưa ạ, bố mẹ con vẫn chưa dậy, con vừa dậy đã sang đây rồi.” Lâm Hạo cụp ô, khom lưng chui dưới rèm vào nhà: “Bà ơi, hôm nay là sinh nhật Đại Xuân, mấy đứa gồm con với Vu Dương và Tề Vân Phong đã đặt một bàn trên trấn, sang kêu Đại Xuân đi ạ, buổi tối bọn con còn tính đi hát karaoke nữa.”
Bà nội bình thường không quản lí Thẩm Hành Xuân đi đâu chơi lắm, Thẩm Hành Xuân làm gì cũng có tính toán nên bà đã nuôi thả cậu từ nhỏ. Bà cười, nói:
“Bà đang chuẩn bị nấu mì cho nó đây, cũng không biết tổ chức cho nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-xuan/359675/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.