Đó là nỗi sợ đầu tiên của tôi, đàn ông thích đàn ông, là b.iế.n. t.há.i, sẽ bị điên.
— Nhật kí An Viên
An Viên thay đồ xong, lúc ăn bà nội nói một chuyện:
“Đại Xuân, Tiểu Viên nhi, trưa mai không ăn ở nhà, con trai thứ hai nhà họ Lưu ở phố trước kết hôn, bày tiệc mời, bà sang nấu giúp, trưa mai hai đứa qua thẳng đấy góp vui, xem tiệc cưới nhé.”
Thẩm Hành Xuân hỏi bà:
“Lưu Sơn Minh cưới ạ?”
“Ừ, là đứa hai nhà ấy cưới.”
“Với ai ạ?”
“Vẫn là cô thứ ba nhà lão Lí phố sau í.”
“Trước đây hai vợ chồng lão Lí không phải cứ mãi không đồng ý vì chuyện của anh Sơn Bảo sao ạ?”
Lưu Sơn Bảo là anh Lưu Sơn Minh, trước đây là một người bình thường, nhưng rất nhiều người trong thôn ghét bỏ anh, bởi vì bây giờ anh là một kẻ điên.
Bà nội nói:
“Bố mẹ Sơn Minh bảo rồi, ra Tết đưa Sơn Bảo đi nơi khác.”
Đáy mắt Thẩm Hành Xuân run lên, nhìn chằm chằm cơm trong bát.
“Anh Sơn Bảo đi nơi khác, nơi nào ạ?”
“Hình như là đưa đến nhà bà ngoại nó thì phải.”
Thẩm Hành Xuân không nuốt nổi cơm nữa, bỏ đũa xuống bàn.
“Bà ngoại anh ấy sắp bảy mươi rồi, chân cẳng không tốt, một người điên, thêm một bà cụ chân cẳng không tốt, sống kiểu gì được?”
Bà nội vội đỡ lời:
“Đại Xuân, con đừng nói nữa, bà biết trước đây Sơn Bảo thường kèm con học, con thân với nó, nhưng lời này không được tùy tiện nói bên ngoài đâu, để người khác nghe thấy thì không hay, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-xuan/359655/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.