Anh Xuân nói tôi có thể tiếp tục uống sữa, tôi muốn lớn thật mau…
— Nhật kí An Viên
Sau khi xe về đến nhà, An Viên đã khóc mệt, thiếp đi trên vai Thẩm Hành Xuân, trước khi Thẩm Hành Xuân mở cửa thì kéo mũ trên đầu An Viên xuống chắn gió cho em, hai cánh tay ôm lấy đùi em, bế em từ xe xuống.
Ông nội Thẩm xuống xe xong liền cảm ơn chú Lí:
“Tối nay phiền cháu rồi, đã quá nửa đêm, mau về nhà ngủ đi.”
Chú Lí xua xua tay.
“Chú à, chú nói vậy là khách sáo rồi, cùng một thôn cả, trước Tết cháu sẽ không chạy xe, có việc gì cần dùng đến xe chú cứ bảo cháu một tiếng, mấy hôm nữa lên trấn sắm đồ Tết cháu qua gọi Đại Xuân…”
Chú Lí nói rồi nhìn về đằng sau một cái, nói với Thẩm Hành Xuân đang đứng cạnh xe:
“Đại Xuân à, mấy hôm nữa chú vào trấn lấy đồ Tết, đến lúc ấy chú sang gọi cháu.”
Thẩm Hành Xuân để An Viên tựa vào vai, tiến lên trước hai bước, cúi người đáp:
“Vâng chú Lí, lúc đến chú kêu cháu một tiếng nhé, cháu đi cùng chú.”
Chú Lí vẫy tay với họ, vừa kéo cửa sổ lên vừa nói:
“Cứ quyết vậy nhé, trời lạnh phết đấy, mau bế em vào nhà ngủ đi.”
Sau khi chú Lí đánh xe đi, ông nội Thẩm nhìn An Viên đang nằm trên người Thẩm Hành Xuân, thở dài một tiếng.
“Thằng bé khóc ngất rồi.”
An Viên nghe tiếng chân giẫm sột soạt trên nền tuyết vang bên tai, gió lạnh tạt vào người em, mình mẩy em lẩy bẩy, lại tỉnh giấc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-xuan/277360/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.