🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Có những lúc con người ta chẳng biết nên dùng biểu cảm thế nào để đối mặt với những gì đang xảy ra trước mắt, y như lúc này khi nghe đứa bé lang thang bảo muốn nuôi mình, tôi dở khóc dở cười.



Tôi bước qua, khom lưng nhìn em ấy: "Nhóc nuôi tôi á? Nhóc có tiền à?"



Em ấy thật lòng, tôi nhìn ra được.



Trên đời này không thiếu nhất là kẻ lừa đảo, lừa dối là bộ môn con người ta rành rẽ nhất.



Thế nhưng em ấy không hề nói láo, chỉ ăn nói ngông cuồng thôi.



Trên thực tế, đối xử chân thành không đáng bị cười nhạo, thế nhưng trên thế giới này người chân thành quá ít, thế nên chúng ta phải đối xử tốt với họ, bảo vệ sự chân thành của họ.



Thế nhưng, ngay lúc ấy, tôi cảm thấy mình cũng có nghĩa vụ cho đứa nhóc đơn thuần không biết gì này hiểu rằng, thế giới này còn có cái gọi là lòng người hiểm ác.



Tôi hỏi em ấy: "Nhóc lấy cái gì nuôi tôi? Nhóc biết kiếm tiền à?"







Em nhìn tôi, trên mặt chẳng có chút biểu cảm, im lặng mãi mới nói: "Anh dạy tôi."



Da mặt đứa nhỏ này dày thật đấy.



"Đừng nói linh tinh." Tôi xoa tóc em bảo: "Ngủ đi."



Tôi chỉ chỉ ghế sô pha bên ngoài: "Nhóc ngủ bên kia."



Em không động đậy, biết rõ tôi đang nói gì, còn đứng đó giả ngu.



Tôi mặc kệ em, lên giường nằm xuống, đắp kín chăn, quay mặt về phía cửa sổ, đưa lưng về phía em ấy.



Thật ra tôi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-xuan-thien/2574306/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Viên Xuân Thiên
Chương 7: Ngủ rồi thời gian sẽ không còn nữa
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.