Hơi nóng của tách trà bay nghiên ngút, không khí có chút ngại ngùng, cả hai vẫn ngồi bất động chưa có ai lên tiếng. Viễn Tước mở lời
" Tôi hẹn em ra đây...em không phiền chứ ? "
Vân Hạ quơ tay trước mặt biểu thì không cảm thấy phiền, cậu đã chờ hắn gọi điện cho cậu, bây giờ hắn còn hẹn cậu uống trà sao có thể thấy phiền được chứ
" Anh hẹn tôi ra đây không biết có chuyện gì không "
Vân Hạ cầm tách trà vừa nhâm nhi trà vừa nhìn hắn, mong chờ kết quả, không ngoài dự đoán
" Đúng vậy...tôi đúng là có chuyện cần nhờ em "
Viễn Tước vừa nói vừa liếc nhìn Vân Hạ để ý từng thái độ trên mặt cậu, mọi một biểu cảm của Vân Hạ đều được Viễn Tước thu hết vào trong mắt. Viễn Tước ngắt một chút lại nói
" Dạo này tôi rất bận...ông nội tôi lại muốn tôi nhanh chóng kết hôn...vì vậy tôi đã tới tìm em "
Vân Hạ sững người nhìn Viễn Tước, mắt không chớp nhìn hắn, những câu từ mà hắn nói cậu vẫn chưa hiểu
" Ý anh là..."
Viễn Tước không muốn dài dòng vào thẳng vấn đề nhìn cậu nói một cách nghiêm túc
" Kết hôn với tôi "
Vân Hạ mơ màng, tưởng mình nghe nhầm, cười gượng lặp lại
" Kết...kết hôn "
Viễn Tước gật đầu biểu thị đúng
Vân Hạ tưởng hắn đang đùa với cậu liền cười một tiếng sau đó nghiêm túc
" Sao lại là tôi "
Vẻ mặt của Viễn Tước vẫn nghiêm nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-thieu-moi-anh-tranh-ra/2980416/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.