Tuy rằng Đại Ung không thiếu nam nam thành thân, nhưng phần lớn không dám phô trương như thế này. Nhìn hai người này lại hết sức đẹp đôi, thật là đáng ngưỡng mộ, khiến cho đám đông mê choáng, nhìn không dời mắt.
Một cô nương tim đập thật nhanh, còn ai oán hô to.
" Sao ta không đầu thai thành nam nhân, tìm được một nam nhân anh tuấn như vậy!"
Một nam nhân vạm vỡ khác do dự nói.
"Thật là quá đẹp, nếu ta tìm được một nam nhân thanh tú như vậy, có mang đi ra ngoài cũng rất có thể diện nha!"
Lẫn ở trong đám đông Bách Uyên một tay nắm một đứa bé khoảng bảy tuổi vẻ mặt muốn khóc, một tay nắm Giang Văn chạy nhanh.
“Đi nhanh lên. Vẽ đi. Không có bức họa này, nói không chừng chủ tử có thể phạt đó. Lương tháng này của ta có nguy cơ bị giảm nữa rồi!!”
Giang Văn nhanh chóng múa bút vẩy mực ở sau lưng Cao Long. Cao Long đứng ở tại chỗ, muốn khóc.
“Vì sao muốn vẽ trên quần áo ta! Đợi lát nữa chẳng phải là muốn ta mang thứ này đi rêu rao khắp nơi! Mẹ nó, chủ tử đúng là phát điên, không làm gì mà muốn nấu cơm lấy lòng Viên công tử! Tên hỗn đản nào đưa ra chủ ý này?!”
Bách Uyên cười tủm tỉm quay đầu lại, ánh mắt lóe sáng, thấm thía vỗ vỗ vai Cao Long.
“Vậy ngươi liền cởi bỏ quần áo trở về đi, chúng ta không ngại.”
Mồ hôi lạnh chảy ròng toàn thân Cao Long.
Giang Văn dừng bút một chút, nhìn Bách Uyên xách theo đứa bé bảy tuổi chen vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-tam-cong-tu-trong-sinh/754310/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.