Màn lụa đỏ phất phơ, ánh nến mờ ảo, trong căn phòng hoa lệ tràn ngập mùi huân hương. Từng tiếng gầm trầm thấp cùng với tiếng khóc nức nở vọng ra từ sau màn, tựa như là rơi vào cực độ thống khổ, lại như là chìm vào cực độ vui thích.
"Bệ, bệ hạ...... A...... Ân...... A!"
Màn lại đột nhiên bị xốc lên, nam nhân phát tiết xong không lưu tình chút nào đứng lên, dùng một chân đá thiếu niên còn chưa đạt tới đỉnh xuống.
"Cút đi."
Thiếu niên gương mặt trắng nõn ngã quỳ rạp trên mặt đất, mắt còn mông lung, chưa tiêu tán dư vị, làm thân thể hắn còn không tự chủ được run rẩy, dưới thân không ngừng tràn ra chất dịch màu trắng ngà, nhìn thật dâm mĩ.
"Bệ, bệ hạ......"
Hắn không rõ, sao nam nhân vừa rồi còn yêu thương hắn liền thay đổi sắc mặt. Hắn hèn mọn quỳ rạp trên mặt đất, muốn túm ống quần của người kia. Đáng tiếc chưa đụng tới liền bị hai nội thị không lưu tình chút nào kéo đi, chất lỏng màu trắng ngà vẽ một đường dài càng tăng thêm vài phần mê loạn.
Nam nhân râu tóc đã hoa râm ngồi ngay ngắn trên giường, hứng thú rã rời nhìn thiếu niên mà hắn sủng ái một tháng kêu khóc khi bị kéo đi, đáy mắt tất cả đều là tàn nhẫn.
"Đại Ung không có mặt hàng tốt sao?"
Mắt đảo qua nhìn trên bàn đối diện, có một tấu chương tạ ơn bút pháp tuấn dật tiêu sái ghi một chữ Viên.
"Viên sao?"
Ở một nơi khác.
Mộ Dung Đan Thanh tâm tính xảo trá nham hiểm, hắn tuyệt đối không có khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-tam-cong-tu-trong-sinh/255036/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.