🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Không cần cảm ơn tôi, yêu tôi là được rồi.”











Có rất nhiều sự việc, đối với Triển Chiêu mà nói là hồi ức, nhưng đối với Bạch Ngọc Đường mà nói, chẳng qua chỉ là một câu chuyện.



Triển Chiêu đối với Bạch Ngọc Đường, là duy nhất. Còn Bạch Ngọc Đường trước đây đối với bản thân hắn mà nói, lại là một đối thủ, một đối thủ vĩnh viễn không cách nào đánh bại. Bạch Ngọc Đường không rõ mình làm cách nào rời khỏi nhà Triển Chiêu, lại làm cách nào trở lại Hãm Không, làm sao tự giam mình trong phòng, uống đến say mèm.



Hắn không biết nên là gì để dời đi lực chú ý của mình, chỉ đơn giản là không muốn suy nghĩ. Chỉ có điều, bất kể uống bao nhiêu rượu, cũng không cách nào thoát khỏi tâm trạng khổ sở này. Hắn vốn không phải đang giận dỗi, hắn không phải là không thể tiếp thu chuyện Triển Chiêu từng yêu người khác.



Chuyện này thật buồn cười, ngay cả sự thật Triển Chiêu là người cổ đại hắn cũng có thể chấp nhận, vậy mà chỉ là một đoạn tình cảm đã qua, vì sao lại không chấp nhận được?



Những điều Triển Chiêu đã kể cho hắn cũng không phải toàn bộ câu chuyện. Thảm liệt diễn ra một ngàn năm trước, không biết Triển Chiêu thực sự đã quên phần lớn, hay là sợ khiến mình thường tâm. Nói chung cậu kể rất hời hợt, thế nhưng Bạch Ngọc Đường vẫn có thể cảm nhận được

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-phuong/2152138/chuong-38.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Viễn Phương
Chương 38: Tôi sẽ yêu anh thật nhiều
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.