- Chúc cha một ngày tốt lành ạ.
- Con dậy sớm vậy? Lại đây ăn sáng.
- Tiểu thiếu gia ngồi đây đi ạ!
Kia vội lấy cái ghế nhỏ kê cho Duệ Kha.
- Con cảm ơn ạ.
- Không có gì đâu thưa tiểu thiếu gia!
- Mommy của con đâu rồi ạ?
- Cô ấy còn đang ngủ, nay ta đưa con đi học.
- Dạ vâng ạ.
Duệ Kha ngồi trên xe, tay ôm cặp sách nhìn con đường quen thuộc, đôi mắt nhỏ ngước lên nhìn Từ Dịch Phong.
- Cha biết trường của con ạ?
- Ta phải biết chứ.
- Con chào cha ạ.
- Đi học vui vẻ.
Tại bệnh viện.
- Tiểu Viễn a~~~
Nguyệt Thi nhìn Thư Viễn không dời, sự phấn khích bộc lộ rõ.
- Ôi em gái của chị!
- Hahaha, chị ngày càng xinh đẹp.
Thư Viễn dành một ngày để đi chào hỏi hết mọi người, sự trở lại của cô khiến ai cũng từ kinh ngạc đến mừng rỡ.
- Cảm giác như quay trở lại lần đầu tiên gặp em vậy.
Vũ Ôn khuấy tách cà phê, bên cạnh là Ứng Thiên với vẻ mặt tưng tửng xen lẫn chút nham hiểm.
- Để anh đoán nhé....tên này tìm thấy em lâu rồi đúng không?
Vũ Ôn chắc nịch nói.
- Dạ vâng ạ.
- Anh biết mà, người như Thiên không thể điềm tĩnh như thế này được.
- Haha, anh nói đúng thật đấy!
- À, anh còn chưa có cơ hội gặp nhóc Kha, anh mới nghe qua miêu tả của Han, có vẻ không khác nào Phong.
- Thằng bé giống y đúc cậu ta luôn!
Ứng Thiên công nhận điều này.
- Phải mua quà gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-kim-cuong-cua-tu-tong/994870/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.