(Những câu in nghiêng dưới đây là giao tiếp bằng tiếng Anh)
- Viễn, nghỉ ngơi đi, tôi làm cho cô.
Nhân viên siêu thị nhìn Thư Viễn đứng trên ghế cao xếp đồ thì vẫy tay can ngăn.
- Để tôi làm nốt việc này.
- Cô đã làm quá nhiều rồi!
- Cố chút nữa.
Thư Viễn cười nhẹ nói.
- Xuống đi, nghỉ mà ăn cơm.
- Cảm ơn anh rất nhiều
- Không có gì.
Cảm giác thèm ăn làm Thư Viễn hào hứng mở hộp cơm nhưng rồi cơn buồn nôn lại ập đến, ốm nghén thai kì ngày càng nhiều.
"Cố chút nữa, để có chất cho con"
Cô miễn cưỡng bỏ cơm vào miệng, máy móc nhai. Chiều đến Thư Viễn bận bịu với công việc làm bánh, xong ca lại chuẩn bị phục vụ ở quán cà phê.
"Cố chút nữa!"
Thư Viễn đứng ở nơi đèn đỏ đông người, chờ đèn đỏ kết thúc. Cô xoa xoa hai tay bong tróc da vì đụng nước nhiều của mình, nép vào một bên dựa người vào cột.
- Giữ con bé lại giúp tôi!
- Tránh ra!
Phía dưới đoàn người đông đúc phát ra tiếng hét, Thư Viễn không hiểu gì xảy ra, cô ngước lên nhìn, còn hai giây nữa hết đèn đỏ.
Một bóng đen bé nhỏ vụt qua người cô, bản thân không tự chủ được lao ra.
- Cẩn thận!
- Cẩn thận!
Trước bao con mắt hoảng hốt, Thư Viễn kịp thời đẩy người trước mắt khỏi chiếc xe vừa lao vụt qua. Cô ốm lấy người kia ngã nhào, bản thân choáng váng.
" Con tôi!"
- Có em bé, làm ơn cho tôi đi bệnh viện, tôi sẽ...trả tiền viện phí...
Thư Viễn thều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-kim-cuong-cua-tu-tong/994856/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.