"Đánh cậu ta rồi....không tìm hiểu rõ ngọn ngành không được"
Ứng Thiên cử động bàn tay hơi tê tê của mình, một lần nữa bắt xe về chỗ cũ, tuy miệng nói không quan tâm, anh vẫn hành động ngược lại.
- Cô ta đâu rồi?
- Thưa ngài, tôi không biết ạ! Tâm Khắc tiểu thư rời khỏi đây mười phút trước nhưng không báo gì.
- Được rồi.
Ứng Thiên thở dài, tay nắm tóc mình cho tỉnh táo.
- Ứng thiếu gia!
- Có gì sao?
Cô hầu gọi giật, mắt láo liên nhìn xung quanh rồi ám chỉ anh ra ngoài.
- Thưa ngài, hôm nay.....thực ra là....không phải Từ thiếu tìm đến đâu ạ, ngài đừng hiểu lầm!
- Chuyện gì đã xảy ra?
Anh khó hiểu nhìn người làm lấy hết can đảm, kể một mạch.
- Là do dạo này ông chủ của chúng tôi không thèm để tâm tới Tâm Khắc tiểu thư nên cô ấy điên cuồng làm mọi việc để gây chú ý, những tin nhắn hay cuộc gọi đều bị ngài ấy từ chối hết. Vì cảm thấy bị bỏ rơi nên tiểu thư đã đòi tự sát!.....
Nói đến đây mặt cô hầu trở nên tái mét, người hơi rụt lại.
- Chỉ khi cô ấy cầm máy của tôi, hét vào đó nếu Từ thiếu gia không đến, Tâm Khắc sẽ cùng tôi đồng quy vô tận! Vậy nên ngài ấy mới đến đây gấp như vậy.
- ....
Ứng Thiên trầm ngâm trước lời tường thuật, cô hầu nói tiếp
- Vì biết rằng nếu tiểu thư nhảy xuống đó sẽ rất phiền, ông chủ còn thiếu phu nhân của chúng tôi, tuyệt đối không thể xảy ra việc đó được. Sau một hồi khuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-kim-cuong-cua-tu-tong/994850/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.