- Lạnh....
Thư Viễn mê ngủ nói mớ, vì Ruth nằm đè hết lên chăn khiến nó tụt xuống làm cô bị lạnh.
- Ruth, nằm ra ngoài kia.
- Ử ử....
Nó nhìn Từ Dịch Phong bằng ánh mắt long lanh như cầu xin được nằm ở giữa.
- Nhanh, Viễn lạnh rồi.
Ruth nhìn thấy Thư Viễn nhăn mặt, lúc này mới chịu nhấc người dậy nằm ra góc giường. Dịch Phong kéo cô nằm vào giữa, phủ chăn lên rồi ôm cô vào lòng. Anh tận hưởng mùi hương của người phụ nữ trong tay, cảm giác ấm áp giúp Từ Dịch Phong dễ dàng đi vào giấc ngủ.
- Trời về đông lạnh thật đấy!
Thư Viễn xoa xoa lòng bàn tay của mình, cái mũi thanh tú của cô đỏ lên vì lạnh.
- Đúng là không ấm áp chút nào.
Dịch Phong cầm tay cô nhét vào túi áo của mình để ủ ấm. Dạo này Thư Viễn cũng bắt đầu quen với những hành động gần gũi của anh, cô để mọi chuyện trôi qua một cách tự nhiên, dù sao cô cũng rất thích được ở cạnh anh như vậy.
- Từ tổng, người hôm qua không phải tiểu thư Tâm ạ.
- Ừ, về đi.
- Có cần tiếp tục tìm kiếm không ạ?
Người đàn ông ngập ngừng hỏi Từ Dịch Phong.
- Dừng đi, chúng ta không cần tốn sức nữa.
- Dạ thưa ngài.
Anh ta lui ra khỏi phòng, ông chủ trong phòng phũ phàng hơn anh nghĩ.
"Mừng thật đấy, cuối cùng ngài cũng dừng lại"
Anh thở hắt ra một cái, vứt bản báo cáo cuộc điều tra vào thùng rác như một vật ô nhiễm thực sự.
Từ Dịch Phong chú tâm nhìn vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-kim-cuong-cua-tu-tong/994836/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.