- Thư Viễn là Từ thiếu phu nhân.
- Ừ.....Hả? Cái gì cơ?
Cảnh Nghi trợn tròn mắt, không tin vào câu nói anh vừa nghe thấy.
- Trước nay đâu có thấy Từ tổng công khai ở bên người phụ nữ nào đâu.
- Thì hôm nay cậu thấy rồi.
"Hoá ra người nhà của em là Từ Dịch Phong, thế này thì khó rồi".
- Nghi, mang bản vẽ này đi gia công đi, sau đó đóng gói thật tử tế gửi đến Từ thị.
- Được rồi.
Một tuần sau.
- Tôi có quà muốn tặng cho em.
- Em cảm ơn ạ!
Thấy Từ Dịch Phong ra vẻ thần bí làm cô tò mò, Thư Viễn vô cùng trông đợi vào nó.
- Đây là tác phẩm của em.
Anh mở cái hộp bọc nhung đỏ ra cái vòng cổ.
- Oa!
Thư Viễn không nghĩ rằng nó lại được chế tác tinh xảo đến như thế, còn hơn cả mong đợi của cô, trong vỏ hộp khắc chữ "Vãn" giúp cô nhận biết được tại sao chiếc vòng lại có thể đẹp đến vậy.
- Em thích nó chứ?
Từ Dịch Phong lòng thấp thỏm nhìn cô, cả đời gần như chẳng thấy anh lo lắng như vậy.
- Nó rất đẹp, cảm ơn anh!
Thư Viễn mân mê mặt dây chuyền, miễn là quà anh tặng, bất kể là gì cô đều thích.
- Dịch Phong, giá trị của nó có cao lắm không?
Anh đứng im không trả lời cô, nếu nói thấp Thư Viễn sẽ nghĩ năng lực của mình chưa đủ tốt mà nói cao thì cô sẽ tiếc tiền.
- Tôi muốn được nhận phần thưởng trước.
- Dạ?
Cô đơ người nghe anh nói, anh mới là người tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-kim-cuong-cua-tu-tong/994835/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.