"Um"
Môi của Dịch Phong chạm vào môi của Khiết Nhi. Hắn không còn vội vã mà trân trọng từng phút giây được gần kể bên cô. Được cảm nhận cái ôm ấm áp, được cảm nhận sự dịu dàng, trẻ con. Đôi lúc là bướng bỉnh, kiêu ngạo.
Môi lưỡi hai người quyến luyến không rời đến khi sắp nghẹt thở, Khiết Nhi mới đẩy hắn ra trước.
Hắn lại đặt cô ngồi xuống giường.
Lúc này, người đàn ông gục đầu vào vai cô, ôm chặt cô vào lòng.
Mặc dù hắn không để lộ bất cứ cảm xúc nào khác thường, thế nhưng dường như Khiết Nhi cảm nhận được có cái gì đó không đúng.
Cô vòng tay qua sau lưng hắn, nhẹ nhàng vuốt ve.
"Chú sao vậy? Có phải chú có chuyện gì giấu em?"
Dịch Phong lắc đầu cười mỉm:
"Không có!"
Khiết Nhi đưa tay bẹo má hắn, cô bày ra giọng điệu tra hỏi:
"Có thật không?"
Dịch Phong gật đầu.
"Vậy thì được! Nhưng em cảnh cáo chú, nếu có chuyện gì phải lập tức nói ngay cho em biết. Nếu không, em sẽ giận chú suốt đời luôn!"
"U!”
Hắn thở ra một hơi sau đó kéo cô nằm xuống giường. Còn kéo cô gối đầu lên cánh tay của hắn. Dịch Phong khẽ khàn gọi tên cô:
"Khiết Nhi!"
Nằm trong lòng của Dịch Phong, còn nghe hắn gọi tên mình, Khiết Nhi không tránh khỏi việc suy nghĩ lung tung.
Cô đỏ mặt thẹn thùng. Tim cô đập nhanh đến mức có thể làm người kế bên nghe thấy. Nhưng chờ mãi, Dịch Phong chỉ nói hai chữ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-keo-ngot-cua-chu-dich/3729358/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.