Dưỡng thương ở bệnh viện hai ngày, Dịch Phong được bác sĩ cho xuất viện.
Về đến nhà của dì, Khiết Nhi thật sự không dám tin vào mắt mình.
Về mức độ giàu có thì khỏi phải bàn. Hơn nữa, trong nhà còn có rất nhiều vệ sĩ và...
Khiết Nhi đứng ở lẩm bẩm:
"Là hai con báo biết bám người!"
Cô nói xong nghiến răng đi vào bên trong. Hai "con báo" mà cô nói chính là hai đứa em họ của Khiết Nhi -con của dì. Vừa học hết tiểu học.
Một trai, một gái lẽo đẽo đi theo Dịch Phong. Không xem Khiết Nhi đang tồn tại trong nhà.
Hai cô cậu bám riết không buông.
Dì Khiết lên tiếng nhắc nhở, nhưng hai đứa chỉ luyên thuyên hỏi Dịch Phong:
"Chú ăn gì đẹp trai dữ vậy?"
"Có thể chỉ con làm sao có cơ bắp được như chú không?"
Khi ăn hai đứa trẻ không Khiết Nhi ngồi bên cạnh Dịch Phong.
Hắn muốn trốn đi chỗ khác nắm tay cô, hai đứa không biết từ đâu xuất hiện đòi Dịch Phong phải chơi cùng.
Khiết Nhi giận đến mức chỉ có thể về phòng đóng cửa lại.
Đến tối trước khi đi ngủ, vẫn nghe tiếng cười của hai đứa em vọng ra từ phòng của Dịch Phong.
Bất lực, Khiết Nhi chỉ có thể quay vào trong phòng, cô đóng cửa thật mạnh.
"Rầm"
Cũng may cánh cửa được làm từ gỗ nhập khẩu đắt tiền, nếu không có thể phải mang đi đổi cái mới rồi.
Khiết Nhi lăn qua lộn lại trên giường. Trong đầu hiện ra hàng trăm ngàn câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-keo-ngot-cua-chu-dich/3729357/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.