Khương Khiết Nhi nắm lấy cố tay cô ta. Tay còn lại tát mạnh vào mặt cô ta một cái:
"Cái tát này là cô xứng đáng nhận được!"
Đình Thư lấy tay ôm má rồi căm phẫn nhìn Khiết Nhi. Lát sau, cô ta tức giận, lần nữa muốn tát cô:
"Con khốn!"
Nếu Đình Thư đã quá đáng trước thì Khiết Nhi cũng không nên nhẫn nhịn.
Tay cô đỡ cái tát đó còn hung hăng vặn ngược tay Đình Thư, khiến cô ta phải hét lên đau đớn:
"Á... Thả tao ra. Mày là cái thá gì mà đến đây phá tao?"
Đúng vậy, Khiết Nhi là gì chứ?
Chẳng qua chỉ là một cô gái với vết thương chưa lành trên mặt, bộ dạng nhếch nhác, nghèo khổ. Bây giờ tưởng mặc váy vào là hóa phượng hoàn sao?
Còn muốn giành đàn ông với cô ả?
Cô ta uất ức hét thật lớn. Là cố tình để khách đến dự lễ bênh vực cô ta.
"Người không được yêu mới là kẻ thứ ba! Cô chính là tiểu tam xem vào tình cảm của tôi và anh Ôn!"
"Chát"
"Á!"
Khiết Nhi không quan tâm càng không nhiều lời, cô vung tay tát bên má còn lại của cô ta. Khiết Nhi kiên định nói:
"Cái tát này là vì chú Dịch. Chú ấy gặp tai nạn nên không nhớ tôi là ai. Cô lấy quyền gì quyết định thay cho chú?"
Khiết Nhi lấn tới làm Đình Thư phải lùi về sau:
"Cô biết chú Đình thích cái gì không?"
"..."
"Là thích ở cùng tôi!"
"Cô biết chú ấy khi nào là vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-keo-ngot-cua-chu-dich/3729354/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.