Khương Khiết Nhi tỉnh lại đã là một tuần sau. Lúc cô ngồi dậy muốn gọi người, cô phát hiện không thể nào bật thành tiếng. Dù có cố gắng, âm thanh phát ra giống như bị nuốt ngược lại vào trong. Cổ họng đau rát kinh khủng.
Cô mất giọng rồi sao?
Khiết Nhi không tài nào chấp nhận. Cô bứt dây ống truyền dịch ra, mang hết tất cả các vật dụng gần đó ném xuống, trút hết tức giận.
"Xoảng"
Tiếng động lớn gây sự chú ý đến y tá ở bên ngoài. Lúc y tá chạy vào, cô phát hiện Khiết Nhi đang nằm gục dưới sàn nhà trong đóng vỡ nát. Chất lỏng màu đỏ trên cổ tay văng khắp sàn.
Y tá vội đến đỡ Khiết Nhi dậy, miệng gọi lớn bác sĩ:
"Bác sĩ ơi... Bệnh nhân tỉnh rồi! "
Khiết Nhi níu tay cô y tá, ánh mắt gần như tuyệt vọng.
Cô muốn hỏi chuyện gì đã xảy ra với mình. Thế nhưng lời nói từ cổ họng cứ nghẹn cứng, khàn khàn.
"Chị... em sao vậy?"
"Em được đưa vào đây. Lúc đó em nôn ra rất nhiều máu. Bác sĩ kết luận em uống xạ."
"Uống xạ?"
Để bật ra hai chữ này, Khiết Nhi như đang nuốt phải dao. Đau đến thấu xương.
"Là chất dùng cho bệnh nhân ung thư. Người bình thường như em sao lại uống?"
"..."
Thấy Khiết Nhi im lặng, y tá nói tiếp:
"Toàn bộ mô lành của em đã bị tổn thương một cách trầm trọng. Cũng may em được đưa vào bệnh viện kịp thời.
Sau này, e rằng khó mà như cũ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-keo-ngot-cua-chu-dich/3719499/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.