"Tít... Tít..."
Tiếng máy thở không ngừng báo động, hồi chuông báo động vang lên dồn dập trong căn phòng bệnh yên tĩnh.
Nữ y tá ca trực nhận thấy bất thường, cô nhanh chóng vào kiểm tra.
"Khương lão gia!"
"Tít... Tít..."
Nữ y tá ấn nút báo động khấn, đồng thời gọi lớn các bác sĩ ở khoa trực.
"Bác sĩ ơi, Khương lão gia không ổn rồi!"
"Cấp cứu!"
Bác sĩ ca trực lập tức xông vào phòng bệnh. Mọi hành động điều diễn ra nhanh chóng không hề lãng phí giây phút nào.
Trong lúc đó, ở dãy hành lang, Khiết Nhi đang từ phòng bệnh của mình đến phòng bệnh của ba cô.
Những tiếng động, những bước chân vội vã khiến Khiết Nhi cảm thấy có gì đó không ổn. Nỗi bất an ở trong lòng không ngừng dâng lên.
Cô vội bước đến cửa phòng bệnh của cha. Cô nhìn thấy các y bác sĩ đang đứng xung quanh giường bệnh của ba cô.
Một bác sĩ đang làm thao tác hồi sức tim phổi, tiếng máy thở "tít" dài đều đặn. Không khí bên trong rất nặng nề và căng thắng.
Tim cô đập rất nhanh, bàn tay cô run lên bần bật. Bước chân Khiết Nhi lùi về sau, cả người dường như mất hết sức lực khuyu xuống đất.
"Không..."
Cô tưởng mình đang gặp ác mộng, không tin nên lập tức đưa tay lên, lần nữa dụi mắt.
Khi cô ngẩng mặt lên, vô tình nhìn thấy cánh tay của ba mình đang chậm rãi buông lơi...
"Không! Không thể nào!"
"Ba..."
Cô bất chấp tất cả nhào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-keo-ngot-cua-chu-dich/3719497/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.