Khương Khiết Nhi khóc cũng khóc xong rồi. Bây giờ dù có đau lòng đến đâu cô cũng chẳng thể khóc nổi nữa. Bởi vì chiếc bụng đói đang réo và cổ họng đang khát khô của mình.
Khiết Nhi vén chăn lên, cô nhìn đồng hồ điểm 1 giờ sáng. Giờ này chắc mọi người đã đi ngủ. Cho nên sẽ không ai để ý đến đôi mắt sưng húp của cô.
Cô đi xuống lầu như một kẻ trộm. Bước chân chậm rãi nhẹ nhàng. Khương Khiết Nhi mò mẫm trong bóng tối đi vào bếp.
Thật ra lúc này cô rất giống con mèo nhỏ tìm kiếm đồ ăn vặt hơn.
Khương Khiết Nhi mở tủ lạnh. Cơn giận chú Dịch lấp tức tiêu tan.
Lần nào cũng vậy, mỗi khi cô đến nhà chú chơi đều có những món ăn vặt mà cô thích ở trong tủ lạnh.
Khiết Nhi vươn tay lấy ly thuỷ tinh rót nước uống trước. Tay còn lại lấy bánh tiramisu.
Miếng bánh ngọt vừa đưa vào miệng thì đằng sau phát ra giọng của chú Dịch:
“Khương Khiết Nhi, sao con chưa ngủ?”
Bị giật mình, Khiết Nhi buông cái bánh cùng ly nước xuống sàn. Tiếng ly vỡ vọng vào lỗ tai của Dịch Phong, hắn ngây lập tức bế Khiết Nhi lên để cô ngồi ở trên bàn.
Một hơi thở ra mang theo mùi rượu nồng phảng phất:
“Sao con không cẩn thận gì hết!”
Cô muốn đẩy ông chú ra nhưng đã bị chú ngăn lại:
“Ngồi yên đó!”
Vốn định cúi xuống nhặt những mảnh vỡ, không ngời hắn có hơn chóng mặt gục vào lòng của Khiết Nhi.
“Chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-keo-ngot-cua-chu-dich/3718694/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.