Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà
“Ăn thì ăn.” Cố Thời lẩm bẩm, “Tôi ăn Đế Lưu Tương xong, một quyền đấm Thao Thiết Lý Bế Chủy, một chân đá Hỗn Độn Bàn Cổ Thần…”
Tạ Cửu Tư cẩn thận quan sát Cố Thời.
Sau khi Cố Thời bị anh khắc pháp ấn, anh không còn cảm nhận được bất kỳ hơi thở nào thuộc về chính Cố Thời nữa.
Đến mức này, yêu quái nhỏ Cố Thời gần như có thể coi là yếu muốn chết.
Nhỏ yếu đến mức khiến người ta khó phát hiện ra yêu khí của cậu.
Tạ Cửu Tư đột nhiên trở nên chân thành hơn.
“Không thể nào.”
Cố Thời trợn trắng mắt, cũng cực kỳ chân thành: “Anh thật sự nên đi mua quyển 《 Nghệ thuật ngôn ngữ 》 đi.”
Tạ Cửu Tư:?
Cố Thời mặc kệ Tạ Cửu Tư đang mờ mịt, cậu đi vào phòng tiện ích, dọn một chiếc bàn tròn đến nơi mọi người ăn cơm cùng nhau.
Tạ Cửu Tư nhìn Cố Thời lau chùi mặt bàn: “Sao nhà cậu cái gì cũng có hết vậy.”
“Đừng nói bậy, nhà tôi thiếu nhiều thứ lắm.” Cố Thời lau bàn, không ngẩng đầu lên, “Chẳng hạn như tiền.”
Tạ Cửu Tư thật sự không có cảm xúc cụ thể nào về việc thiếu tiền.
“Nhưng đúng là dụng cụ nào cũng có, chỉ những lúc thế này, tôi mới có cảm giác thực tế rằng “trước kia Thương Ngô Quan là một đạo quán lớn”.”
Dù sao cũng nhiều người.
Khi có nhiều người, dụng cụ này nọ cũng sẽ có đầy đủ hết.
Cố Thời nghĩ, múc một gáo nước ấm, nghiêng đầu nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, thấy một bóng người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-dieu-duong-tam-gioi-tuy-am-truong-ca/4702009/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.