Họp báo xong hầu như mọi người cùng nhau đi ăn tối. Nam chính Hứa Chí Khải không biết đã tới bên cạnh Diệp lúc nào, anh ta cười lịch sự.
"Chào ba cô gái. Tối nay các cô cũng đi chứ?"
Eva cười tươi rói: "Tất nhiên tôi sẽ đi rồi, đỡ mất công phải nấu một bữa cơm. Còn hai người thì sao? Yến, em có đi không?" Eva nhìn Tạ Yến.
"Em.. em không biết nữa. Kí túc xá trường em đóng cửa sớm lắm nên chắc em không đi được.." Tạ Yến lắc lắc đầu. "Còn chị thì sao, chị Diệp?"
"Tôi không đi." Diệp khoác chiếc áo khoác da lên. "Hai người cứ đi đi."
"Sao cô không đi?" Hứa Chí Khải ngạc nhiên nhìn cô. Một diễn viên mới debut thì phải tạo mối quan hệ tốt trước tiên chứ nhỉ?
"Tôi không thích." Vả lại cô cũng không quen với bầu không khí ồn ào đó.
"Aiz, chán hai người quá." Eva nhún nhún vai. "Lâu lâu mới có một bữa đi chơi vậy mà.. Làm ơn, đi cùng đi, coi như tôi năn nỉ hai người đấy. Yến Yến, tiểu Yến, Yến nhi, Diệp Diệp, Diệp Tử, A Diệp.. làm ơn đi~" Vừa nói cô vừa ôm lấy Tạ Yến khiến cô nhóc vô cùng lúng túng.
"Em.."
"Chị sẽ chịu trách nhiệm mà, nếu về khuya quá.. Em có thể tới chỗ chị cũng được! Đi mà.."
"Vậy.. được, em cũng đi." Tạ Yến cười cười, có chỗ ngủ, không cần lo!
"Diệp Tử, còn cô? Đi đi, tiểu Yến cũng đã đi rồi mà?" Eva kéo kéo cánh tay Diệp.
"Có thể nể mặt tôi mà đi không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-dan-tinh-yeu/2620119/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.