Người gọi cô là một người đàn ông, giọng nói hơi có chút già nua.
Cô nhận ra giọng nói này, là thủ lĩnh, bọn họ đều kính trọng gọi ônglà Đạt Ô. Mộc Thanh phỏng đoán Đạt Ô có thể là tôn hiệu của thủ lĩnhhoặc vương ở nơi này.
Mộc Thanh đáp một tiếng, từ bên trong đi ra. Nhìn thấy ông ta chéo tay ở phía sau lưng, lẳng lặng nhìn mình.
Trừ lần đầu tiên gặp mặt , ông ta đến bên người cô, ngắt vào thân thể của cô một cái rồi lộ ra hàm răng đen làm cho cô cảm thấy buồn nôn,trong khoảng thời gian kế tiếp, không biết có phải là do quan hệ với LyMang hay không, ngược lại ông ta cũng không đối với cô thế nào cả, ngoại trừ thỉnh thoảng tìm cô để học cách thắt nút dây để ghi nhớ. Mộc Thanhtận lực đem chuyện đó xem như là đại thẩm đi chợ rau mua thức ăn lựachọn gà vịt mập hay gầy, cho nên cảm giác chán ghét với ông ta cũng dầndần tiêu tán đi chút ít, dù sao mình cũng là kiếm sống ở trên địa bàncủa ông ta.
Gần đây tần suất ông ta tìm cô nhiều hơn một chút, nguyên nhân là cóquan hệ đến một chuyện ngẫu nhiên vài ngày trước đó. Ngày đó thời điểmcô và Na Đóa trở lại giao số lượng mình thu hoạch được, nhìn thấy ngườiphụ nữ phụ trách quản lý đếm số lượng những đồ trong giỏ xách mà nhữngngười phụ nữ phía trước đoạt được, sau đó dùng sợi dây làm các ký hiệukhác nhau, loay hoay đến bể đầu sứt trán, tốc độ rất chậm, các phụ nữphía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-co-y-dien/2956708/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.