“Giáo sư, nhìn thấy rồi, lập tức đào lên!”
Phía dưới núi tuyết, một nhóm nhân viên khảo cổ đang khẩn trương khai quật, vị giáo sư già nói cẩn thận đừng làm hỏng. Trong hang lộ ra một cái hòm đá hoá thạch rất lớn. Vị giáo sư già chỉ huy mọi người khiêng chiếc hòm đá giống như cái quan tài này vào trong lều của đội khảo cổ, dẫn theo học trò của mình đứng bên cạnh nhẹ nhàng gõ lên chiếc hòm. Ông gật đầu, nói bên trong rỗng, bảo người học trò đi lấy dụng cụ, còn mình thì tìm dọc theo khuôn của chiếc hòm, sau khi tìm được một kẽ hở rất nhỏ thì dùng cụ để cạy nắp chiếc hòm ra..
“Két” một tiếng, nửa bộ phận trên của chiếc hòm đá hoàn toàn vỡ vụn, vị giáo sư già được học trò kéo lui về phía sau vài bước. Nhân viên nghiệp vụ đi vào, vị giáo sư phất tay bảo bọn họ đi ra, rồi đến gần chiếc hòm. Trong nửa đoạn không trọn vẹn của chiếc hòm lộ ra một khối lớn giống như hổ phách.
Vị giáo sư già cầm khối giống như hổ phách kia lên, đứng ở ngoài cửa lều hướng về phía ánh mặt trời để nhìn, sau đó khiếp sợ bảo họ trò đi lấy dụng cụ cắt. Nhân viên nghiệp vụ đặt những khối đã cắt gọn gàng lên bàn vị giáo sư, ông cầm một tờ da thú đã cắt ra lên, cẩn thận đọc:
Xin chào!
Tôi tên là Lam Nguyệt, sinh năm xxxx. Tôi đến từ vùng xxxxx, thành phố xx, tỉnh xx, xuyên đến thời viễn cổ vào năm xxxx. Tôi không biết phương tiện xuyên qua là gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-co-hanh/1572014/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.