“Khôn. . Mộc Sa. . Hoắc Lí . . . $£¥℃¤¢$£¥℃¤¢”
Nhìn mấy tên đàn ông ôm nhau, vỗ ngực nói chuyện với nhau, quanh Lam Nguyệt phủ đầy vạch đen, thì ra là quen biết, cũng may không ra tay, hiểu lầm lớn rồi.
Trát Nhĩ ôm Lam Nguyệt vào ngực ngồi lên trên tảng đá, rồi cầm quả dừa tách ra cho cô ăn, sau đó bắt đầu cùng ba người viễn cổ kia nói chuyện không ngừng. Tuy nghe câu được câu chăng, nhưng nhìn cách nói chuyện của bọn họ thì Lam Nguyệt biết người cao tên là “Khôn”, người nhìn giống trưởng nhóm tên là “Mộc Sa”, còn người thấp nhất là “Hoắc Lí “. Bọn họ đang nói chuyện gì, Lam Nguyệt hoàn toàn không hiểu, chỉ lo ăn quả dừa thôi, Trát Nhĩ còn bất chợt xoa xoa bụng nhỏ cho cô, mãi sau này Lam Nguyệt mới biết được câu chuyện mà bọn họ nói ngày hôm nay. Ngày đó mấy người bọn họ đuổi theo Hổ răng kiếm đến rừng rậm, sau đó chia nhau đi tìm. Sau khi gặp cô giết Hổ răng kiếm, Trát Nhĩ liền dẫn cô ra khỏi rừng rậm, đám người Mộc Sa lần theo dấu vết đến chỗ Trát Nhĩ chôn đầu hổ, rồi ở trong hang núi mà bọn cô từng nghỉ lại tìm thấy dấu chân của hai người, một trong đó là dấu giày du lịch của Lam Nguyệt. Bọn Mộc Sa không biết Trát Nhĩ mang theo động vật gì, nhưng biết được Trát Nhĩ đã giết Hổ răng kiếm, liền rời khỏi rừng rậm, trên đường còn tìm hai người khác nên trì hoãn đến bây giờ mới gặp được bọn cô.
“Trát Nhĩ. . . $£¥℃¤¢”
Mộc Sa chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-co-hanh/1571924/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.