Trải qua nhiều năm như vậy, trong tiềm thức của Phan Lôi luôn ném những thứ không tốt ra sau đầu.
Ví như cái chết của ông ngoại.
Buổi sáng hôm đó, Lục Tự vội vàng tới gõ cửa phòng cô.
Hắn nói ông nội đã chết.
Phan Lôi vẫn ngồi ôm giấc mộng đẹp về bữa tiệc cá vào ngày sinh nhật, trong nháy mắt bị dọa tỉnh lại.
Không chút do dự lập tức theo Lục Tự chạy đến nhà chính.
Đó là lần đầu tiên Phan Lôi thấy người chết.
Lạnh như băng, không có dáng dấp yên bình, thậm chí mắt ông cũng không nhắm lại.
Phan Lôi bị dọa té xỉu tại chỗ, sau đó còn ngã bệnh mấy ngày, cuối cùng, ngay cả nhớ cũng không dám nhớ tới ông ngoại.
Chỉ sợ vừa nghĩ tới, lại không tiếp nhận nổi dáng vẻ kia của ông.
Cả đêm này, Phan Lôi ngủ không ngon giấc.
Vất vả lắm mới được Lục Chung dỗ vào giấc ngủ, lại mơ thấy ông ngoại.
Trong mơ ông đuổi theo Phan Lôi rất nhiều vòng, cuối cùng Phan Lôi mệt đến thở hồng hộc, giật mình từ trong ác mộng tỉnh lại.
Lúc tỉnh lại, Lục Chung không ở trên giường.
Vị trí của anh lạnh lẽo, có lẽ đã rời đi từ lâu.
Phan Lôi mở cửa, trực giác mách bảo cô đi tới căn gác Lục gia.
Từng bước từng bước một, cô bước lên.
Trong lòng dường như hiểu rõ bản thân sắp biết được chuyện gì đó, hoặc những thứ này không phải điều cô thực sự muốn biết.
Nhưng cô hoàn toàn không ngừng được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viec-xau-trong-nha/2123858/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.