Gia Hân cô không ngờ ông ta lại là một con người như vậy, mình là con gái của ông ấy nhưng ông ấy vẫn xuống tay ,đúng là lòng dạ con người mà .
" Mày có muốn nói gì trước khi chết không"
"Ông đúng là không bằng súc sinh mà ,tôi là con gái ông nhưng ông vẫn không buông tha "
" Hừ , tại mày là một đứa con vô dụng "
Đoàn Khanh nói xong mấy chữ liền đi ra khỏi căn nhà hoang rồi bấm công tắc lên cho trái bom kia phát nổ .
Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi thì nơi đây toàn là một màu đen mù mịt .
" Tạm biệt "
Toàn bộ căn nhà hoang đã được phát nổ ,mọi thứ đã bị thiêu rụi hoàn toàn,căn nhà cũng đổ sập xuống khiển cho ai nấy cũng không muốn nhìn .
Một đống đổ nát ,hoang tàn do Đoàn Khanh gây ra ..
" Cứu ..cứu ...cứu mạng ..cứu tôi với "
Sau khi về nhà thì ông ta vẫn dửng dưng xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra .Ông ta tắm rửa rồi đi lên giường nằm ngủ .
Qua sáng hôm sau cô mới tỉnh dậy ,Gia Hân mở mắt ra thì thấy mình ở trong bệnh viện . Điều này làm cho cô khá là bất ngờ, mấy ngày trước cô cứ nghĩ là mình đã chết rồi .
Rõ ràng là ngày hôm đó cô ở trong nhà hoang mà, nhưng tại sao bây giờ lại ở bệnh viện chứ..
Chuyện gì đang xảy ra thế này, chẳng lẽ có ngươi đã cứu cái mạng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-yeu-nen-khong-the-kiem-soat/3613585/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.