Qua mấy ngày sau thì Gia Hân cũng đi học trở lại ,do là cô đã nghỉ học mấy ngày liền cho nên phải tranh thủ chép bài để đầy đủ bài học .
Cô ngồi ở trong lớp vừa chép bài,vừa nhìn lên giáo án cho nên mới không biết được là thời gian đã muộn .
Khi cô nhìn lên đồng hồ thì mới biết là đã quá thời gian rồi, nên cô cũng nhanh tay sắp xếp tập sách lại rồi đi ra khỏi phòng học. .
Lúc này cô đang đi xuống lầu thì điện thoại trong túi không ngừng vang lên .Khi cô mở ra thì đó là số điện thoại của Bách Quân .
"Alo ...em nghe đây"
" Gia Hân ,em tan học chưa ,bây giờ đã muộn rồi"
" Anh đợi em một chút nhé ,em đang xuống "
"Ừm "
Bách Quân nghe cô nói như vậy thì cũng tắt máy, rồi cũng đi xuống lầu . Nhưng cô chỉ đi được vài bước thì cảm thấy đầu óc của mình đã quay cuồng,cả người không có sức lực gì cả..
"A. ..ưm "
Cô phát ra được một chất giọng yếu ớt rồi ngất liệm đi . Ngùi đàn ông quan sát ở đây không có ai thì liền lôi cô đi ra khỏi đây .
Túi xách cũng bị tên áo đen kia bỏ lại .
Bách Quân đứng trước cổng trường đợi cô đến 6 giờ tối thì vẫn không thấy cô đâu ,cho nên anh liền đi vào trong trường tìm kiếm xem như thế nào và kết quả là không thấy bóng dáng Gia Hân ở đâu cả .
Anh gọi điện nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-yeu-nen-khong-the-kiem-soat/3613583/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.