Đầu giờ chiều thì cô mới bắt đầu ăn sáng ,do là quá đói nên cũng ăn khá là nhiều .Còn Bách Quân mới tỉnh dậy cho nên chỉ được ăn cháo mà thôi .
Một lát sau cô pha thêm cho anh một ly sữa ấm và ăn thêm một ít trái cây để tăng thêm vitamin.
"Anh ăn hết số trái cây này đi "
"Em đút thì anh mới ăn "
"Trẻ con "
Tuy cô nói anh là trẻ con nhưng vẫn đút cho anh ăn. Người đàn ông có chút luyến tiếc ,khi ăn xong anh còn liếm ở đầu ngón tay của cô nữa .
" Bách Quân..anh đàng hoàng một chút "
" Anh muon an nนa "
" Ừm ,em miễn cưỡng chiều anh.."
Qua mấy phút sau thì Bách Quân cũng ăn hết phần trái cây trong dĩa .Đây là lần đầu tiên trong 10 năm qua mà hai ngươi nói chuyện ngọt ngào, không cải vả gì cá .
Và cuối cùng thì cô phải đổi lấy 10 năm thanh xuân để nghe được giọng nói và nụ cười ngọt ngào này .Tuy thời gian khá là lâu nhưng cũng đáng .
Phải để có được tình yêu này thì hai người họ phải đổi lấy rất nhiều thứ. Trong đó có cả cả máu và nước mắt, và những năm tháng thanh xuân của tuổi trẻ .
"Em đang nghĩ gì sao " anh thấy coo cứ trầm tư từ nãy giờ cho nên mới lên tiếng ..
"Ừm thì em chỉ nhìn lại chặn đường 10 năm qua của mình mà thôi .10 năm trời nhưng em chẳng làm được gì "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-yeu-nen-khong-the-kiem-soat/3613547/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.