Sáng hôm sau Bách Quân tỉnh dậy thì thấy mình ở trong một căn phòng khá là lạ hình như không phải là nhà của mình, người đàn ông day day thái dương rồi mở cửa đi ra ngoài .
Anh bước ra ngoài phòng khách thì thấy Dương Tuấn đang ngồi ở phòng khách uống cà phê,hai chân thì bắt chéo lại với nhau trông rất là nhàn nhã ưu tư .
" Là mày đưa tao về đây à "
"Ừm chứ mày nghĩ là ai ,tối qua tao thấy mày say quá nên đưa về đây luôn "
" Cám ơn "
Dương Tuấn đến bây giờ cũng không thể tin được là Gia Hân đã bỏ đi và cũng không ngờ được Hà Thanh là kẻ đã hại Uyển Linh năm xưa .
"Mày định giải quyết Hà Thanh như thế nào"
" Tao đã nhốt cô ta ở dưới tầng hầm và cho người canh giữ gắt gao rồi "
Tầng hầm của Hàn gia một khi vào được thì sẽ khó ra vì ở đó có thể gọi là địa ngục trần gian. Không những bị đánh mà còn bị hành hạ một cách khổ sở từ nhiều loại động vật khác nhau nữa chỉ vừa nghĩ thì đã khiến cho ngươi ta sợ chết khiếp luôn rồi .
"Ừm vậy còn Gia Hân thì sao"
" Tao vẫn cho người tìm kiếm cô ấy " khi nhắc đến tên của cô thì anh có chút buồn buồn và xen lẫn sự hối hận .
" Thôi mày ráng tìm được cô ấy về đi rồi quỳ xuống mà tạ tội, 6 năm qua người ta đã chịu nhiều cực khổ rồi"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-yeu-nen-khong-the-kiem-soat/3613496/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.