Thẩm Nhạn tránh khỏi tay Thẩm Khâu, nghiêng đầu về một phía khác tránh xa hắn. "Ý ngươi là gì?."
"Ý trên mặt chữ." Thẩm Khâu cầm lên một chung trà nhàn nhạt đáp.
Thẩm Nhạn: (ꐦ ´͈ ᗨ `͈ )
Ngươi không thể nói tiếng người sao?!
"Ha, đùa ngươi thôi."
Đùa không vui hé!
"Dù sao ngươi cũng là hoàng đệ ta, để ngươi làm con tin ở một nước xa lạ thật tội nghiệp a, nên ca ca đưa ngươi về nước đây." Thẩm Khâu ánh mắt thương cảm nhìn Thẩm Nhạn nhưng lưỡi lại liếm liếm khóe môi.
"......" Cám ơn, nhưng ta méo cần! (ꐦ ´͈ ᗨ `͈ )
"Ngươi không sợ mình phá hư kế hoạch của cha ngươi sao?" Đưa y về như vậy thật sự làm trái ý của Thẩm Dục, ban đầu đưa y đến cũng là vì kế hoạch giết hoàng đế Diệp Quốc bây giờ thời khắc chưa chín mùi hân lại đưa y về. Không lẽ có kế hoạch mới sao? Thẩm Nhạn nghi ngoặc nói ra câu hỏi.
"Ha, chuyện đó ta có tính toán. Ta tìm đủ kế sách mới đem ngươi đưa lên xe ngựa này được, ngươi không phải nên cám ơn ta một tiếng sao?."
"...ngươi chưa hỏi ý ta, ngươi tự ý bắt cóc ta như vậy không sợ Diệp Chấn nghi ngờ sao?!." Y không biết còn có kế hoạch này, tự nhiên bị bắt cóc như vậy khiến Thẩm Nhạn không vui tí nào! Bắt cóc y trước mặt Diệp Chấn đây là qua tự tin hay hấn nắm chắc phần thắng trong tay? Hoặc là xong có âm mưu gì khác nữa?
"Ta chỉ là muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vuong-gia-nay-tranh-xa-ta-chut/2861631/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.