🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Đây là một bài hát, có lời, em từng nghe chưa?”



Minh Nguyệt ngồi thẳng dậy, thấy rõ được là Azuma Shuji, lại cũng chẳng mấy kinh ngạc, mỉm cười: “Không biết chúng ta nghe có phải cùng một bài hay không.”



“Vùng vẫy bao lần chỉ để truy tìm hương thơm người. Gai nhọn của người, mỗi cái đều đem bao thương tích cho ta… Vốn là một bài thơ cổ của Bulgaria, được người Anh phổ nhạc, tên là ‘Hoa hồng’.” Azuma Shuji chậm rãi đọc bằng tiếng Nhật.



“Hồi trung học, thầy giáo tiếng Anh từng dạy bản thơ.” Minh Nguyệt nói, “Lúc đó em rất thích, các bạn học còn học hát nữa.”



Shuji chìa tay phải ra: “Bài này nhịp chậm bốn bước, có bằng lòng cùng nhảy một điệu không?”



Minh Nguyệt đồng ý, đưa tay cho anh. Shuji dẫn nàng vào sàn nhảy, hai người ôm nhau khiêu vũ trong sự dìu dắt của tiếng nhạc.



Cảnh tượng này xảy ra vào đầu xuân năm 1926 ở thành phố Phụng Thiên.



Lòng tham và dục vọng của một quốc gia đối với một quốc gia khác còn chưa biểu hiện quá rõ ràng, chiến tranh vẫn chỉ đang được ấp ủ trong đầu các quân nhân và thương nhân, cục diện thực tế vẫn được duy trì tương đối chậm rãi và bình tĩnh.



Một ký giả tới phỏng vấn chụp được ảnh một cặp nam nữ trẻ tuổi ôm nhau cùng khiêu vũ, hôm sau đăng lên chuyên mục về cuộc sống thành thị của báo chiều. Trong hình, gương mặt của họ khá mơ hồ, nhưng từ đường nét sườn mặt và tư thế cơ thể có thể thấy được họ đều đang

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vuong-cong-cuoi-cung/3012386/chuong-44.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vị Vương Công Cuối Cùng
Chương 44: Xa cách (1)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.