🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Số cô Điệp đúng là nhọ như chó, được hôm cần thì cả hai hiệu thuốc gần quán đều đóng cửa. Trộm nghĩ súp sắp nấu xong rồi không ra tay nhanh chắc chẳng kịp, bởi cơ hội có một không hai, nên cô lại đành phải quay về.



Còn đang tính vào múc tý nước trong bồn cầu thì vừa hay vấp phải thằng Đạt, gớm cái giọng rõ phởn luôn.



-“Ôi dào, táo với chả bón, nhẹ hết cả bụng.”



-“Rặn được rồi đấy à?”



Chị Điệp hỏi thăm, bé Đạt toe toét chia sẻ.



-“Úi giời, đợi đấy mà rặn, phải có thuốc đó. Công nhận cái loại này nhuận, dùng chút xíu thôi mà cứ ào ào cả ra ý chị ạ.”



Nghe nó trình bày tự dưng cô mừng húm, quay sang hỏi nhỏ.



-“Này, còn không? Chị xin một ít.”



-“Ôi dào bà chị làm gì phải thẹn, đây, cho cả gói luôn này. Nhưng nhớ uống một phần năm thôi đấy nhé kẻo lại té tỏng.”



-“Rồi, biết rồi, đi làm việc của mày đi.”



-“Dạ.”



Chú Đạt trở lại bếp băm thịt, cô Điệp đợi anh Long nấu xong cũng nhanh nhẹn múc súp cho khách, ngó ngang ngó dọc không thấy ai để ý liền lén lút giở trò xấu. Xong đâu đấy cô đích thân mang ra phục vụ sếp ông sếp bà.



Anh Hậu nhận ra nhân viên cũ nên hỏi han vài ba câu giữ lịch sự. Cô Điệp cảm động lắm nhưng nhìn cái mặt mụ Hà thấy mất cả vui nên chỉ dạ vâng qua loa rồi mau chóng đi sang bàn khác thanh toán. Đúng lúc mọi người chuẩn bị ăn thì chị

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vo-la-vo-anh/1920212/chuong-55.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.